Tuần 29 Tiết 29
Di sản, di tích lịch sử với thiếu nhi
A/ Yêu cầu giáo dục :
_ Giúp HS biết về di sản, di tích lịch sử địa phương, của đất nước. Biết xác định trách nhiệm của người học sinh trong việc bảo vệ các di sản, di tích lịch sử đó.
_ Biết tôn trọng và có thái độ tích cực trong việc góp phần bảo vệ các di sản, di tích lịch sư của địa phương, của đất nước.
B/ Nội dung và hình thức hoạt động :
1/ Nội dung :
_ Hiểu thế nào là di sản, di tích lịch sử.
_ Hiểu được vì sao phải bảo vệ và phát huy di sản, di tích lịch sử.
2/ Hình thức hoạt động :
_ Thi trình bày kết quả sưu tầm các tài liệu viết về di sản, di tích.
_ Vui văn nghệ.
TUẦN 29 TIẾT 29 DI SẢN, DI TÍCH LỊCH SỬ VỚI THIẾU NHI A/ YÊU CẦU GIÁO DỤC : _ GIÚP HS BIẾT VỀ DI SẢN, DI TÍCH LỊCH SỬ ĐỊA PHƯƠNG, CỦA ĐẤT NƯỚC. BIẾT XÁC ĐỊNH TRÁCH NHIỆM CỦA NGƯỜI HỌC SINH TRONG VIỆC BẢO VỆ CÁC DI SẢN, DI TÍCH LỊCH SỬ ĐÓ. _ BIẾT TÔN TRỌNG VÀ CÓ THÁI ĐỘ TÍCH CỰC TRONG VIỆC GÓP PHẦN BẢO VỆ CÁC DI SẢN, DI TÍCH LỊCH SƯ CỦA ĐỊA PHƯƠNG, CỦA ĐẤT NƯỚC. B/ NỘI DUNG VÀ HÌNH THỨC HOẠT ĐỘNG : 1/ NỘI DUNG : _ HIỂU THẾ NÀO LÀ DI SẢN, DI TÍCH LỊCH SỬ. _ HIỂU ĐƯỢC VÌ SAO PHẢI BẢO VỆ VÀ PHÁT HUY DI SẢN, DI TÍCH LỊCH SỬ. 2/ HÌNH THỨC HOẠT ĐỘNG : _ THI TRÌNH BÀY KẾT QUẢ SƯU TẦM CÁC TÀI LIỆU VIẾT VỀ DI SẢN, DI TÍCH. _ VUI VĂN NGHỆ. C/ CHUẨN BỊ HOẠT ĐỘNG : 1/ VỀ PHƯƠNG TIỆN HOẠT ĐỘNG : _ CÁC TƯ LIỆU, TRANH ẢNH, BÀI VIẾT, BÀI THƠ, CA DAO TỤC NGỮ VỀ DI SẢN, DI TÍCH LỊCH SỬ ĐỊA PHƯƠNG, CỦA ĐẤT NƯỚC. _ MỘT SỐ CÂU HỎI PHỤC VỤ CHO CUỘC THI. 2/ VỀ TỔ CHỨC : _GVCN NÊU YÊU CẦU, NỘI DUNG HOẠT ĐỘNG VÀ ĐỊNH HƯỚNG CÁCH TỔ CHỨC HOẠT ĐỘNG. _ HƯỚNG DẪN HS SƯU TẦM VÀ SẮP XẾP CÁC TƯ LIỆU THU THẬP ĐƯỢC, NẾU CÓ THỂ THÌ TRÌNH BÀY LÊN KHỔ GIẤY TO. _ CỬ NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN CHƯƠNG TRÌNH. _ CỬ BAN GIÁM KHẢO CUỘC THI. _ CHUẨN BỊ MỘT SỐ CÂU HỎI, MỘT VÀI BÀI HÁT, MỘT VÀI CÂU CHUYỆN. D/ TIẾN HÀNH HOẠT ĐỘNG : _ HÁT TẬP THỂ : TRẺ EM HÔM NAY, THẾ GIỚI NGÀY MAI ( NHẠC VÀ LỜI : HÀN BÍCH NGỌC ) * GIỚI THIỆU KẾT QUẢ SƯU TẦM CỦA TỪNG TỔ : _ TỪNG TỔ TRÌNH BÀY KẾT QUẢ SƯU TẦM CỦA TỔ MÌNH TRONG BA PHÚT. KHI TRÌNH BÀY NÊN NÓI THEO THỨ TỰ : TÊN DI SẢN, DI TÍCH LỊCH SỬ, Ý NGHĨA CỦA DI SẢN ĐÓ. * THI TÌM HIỂU VỀ DI SẢN, DI TICH : _ LỚP CỬ MỖI TỔ LÀ MỘT ĐỘI VÀ PHÂN CÔNG BẠN LÀM ĐỘI TRƯỞNG. _ SAU HIỆU LỆNH CỦA NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN, ĐỘI TRƯỞNG MỖI ĐỘI LÊN BỐC THĂM CÂU HỎI. TỪNG ĐỘI CHUẨN BỊ TRẢ LỜI. ĐỌC TO CÂU HỎI VÀ TRẢ LỜI RÕ RÀNG. NẾU ĐỘI NÀO TRẢ LỜI CHƯA ĐÚNG HOẶC CHƯA ĐỦ, BABN GIÁM KHẢO CÓ THỂ MỜI CÁC BẠN KHÁC TRÌNH BÀY Ý KIẾN CỦA MÌNH. SAU ĐÓ BAN GIÁM KHẢO CÔNG BỐ SỐ ĐIỂM. _ KẾT THÚC CUỘC THI BAN GIÁM KHẢO CÔNG BỐ KẾT QUẢ CỦA TỪNG ĐỘI VÀ PHÁT THƯỞNG ( NẾU CÓ ) _ VĂN NGHỆ : YÊU CẦU ĐẠI DIỆN TỔ CỬ ĐẠI DIỆN BIỂU DIỄN VĂN NGHỆ. E/ KẾT THÚC HOẠT ĐỘNG : _ NGƯỜI DẪN CHƯƠNG TRÌNH NHẬN XÉT KẾT QUẢ HOẠT ĐỘNG _ GVCN NHẬN XÉT TINH THẦN THÁI ĐỘ THAM GIA CỦA HS. CHUẨN BỊ TIẾT SAU : SƯU TẦM CÁC TÀI LIỆU, BÀI CA, BÀI THƠ VIẾT VỀ TÌNH ĐOÀN KẾT HỮU NGHỊ LÝ TỰ TRỌNG ( HI SINH NĂM 17 TUỔI ) NĂM 1926, KHI CÒN HOẠT ĐỘNG BÍ MẬT, BÁC ĐÃ CHO ĐƯA 8 THIẾU NIÊN RA NƯỚC NGOÀI HỌC TẬP. TRONG SỐ ĐÓ CÓ LÝ TỰ TRỌNG, NGƯỜI THANH NIÊN CỘNG SẢN ĐẦU TIÊN, NGƯỜI THANH NIÊN LÍ TƯỞNG CỦA TẤT CẢ CÁC THIẾU NIÊN, THANH NIÊN TA. HỒI ẤY LÝ TỰ TRỌNG MỚI CHÍN, MƯỜI TUỔI. QUÊ HƯƠNG Ở HÀ TĨNH, NƠI ANH SINH RA LẠI LÀ THÁI LAN DO BỐ MẸ LÀM CÁCH MẠNG BỊ KHỦNG BỐ PHẢI LÁNH NẠN SANG NƯỚC NGƯỜI. ANH ĐƯỢC ĐOÀN THỂ CÁCH MẠNG ĐƯA SANG TRUNG QUỐC ĂN HỌC, ĐỒNG THỜI LÀM NHIỆM VỤ LIÊN LẠC CHO VIỆT NAM THANH NIÊN CÁCH MẠNG ĐỒNG CHÍ HỘI. CUỐI NĂM 1929, ĐOÀN THỂ ĐƯA ANH VỀ SÀI GÒN. ANH ĐƯỢC TRAO NHIỆM VỤ RẤT QUAN TRỌNG, VỪA LIÊN LẠC VỚI CÁC CƠ SỞ ĐỂ GIAO NHẬN TÀI LIỆU TRONG VÀ NGOÀI NƯỚC, VỪA LÀM PHIÊN DỊCH CHO CÁC ĐỒNG CHÍ TRUNG ƯƠNG VỚI CÁC ĐỒNG CHÍ QUỐC TẾ. NHIỀU LẦN NHỜ GAN DẠ VÀ MƯU TRÍ ANH THOÁT KHỎI BỌN CẢNH SÁT BỦA VÂY KHI TRONG NGƯỜI MANG NHIỀU TÀI LIỆU CÁCH MẠNG. NHỮNG NGÀY SỐNG Ở CƠ QUAN LÚC ĐÓ LÀ NHỮNG NGÀY THIẾU THỐN TRĂM BỀ, CÓ LÚC CHỈ CÓ NƯỚC MẮM RƯỚI CƠM KHÔNG, NHƯNG ANH VẪN HĂNG SAY HỌC TẬP, LÀM VIỆC ĐỀU ĐẶN, CHĂM ĐỌC SÁCH CHÍNH TRỊ, SÁCH VĂN NGHỆ TIẾN BỘ. NGÀY 9/2/1931, TRONG CUỘC MÍT TINH NHÂN MỘT NĂM CUỘC KHỞI NGHĨA YÊN BÁI THẤT BẠI, ĐỂ BẢO VỆ ĐỒNG CHÍ MÌNH ĐANG DIỄN THUYẾT, LÝ TỰ TRỌNG PHẢI DÙNG SÚNG LỤC BẮN CHẾT TÊN MẬT THÁM LE GRAND. NHƯNG ANH ĐÃ BỊ BẮT. BIẾT LÝ TỰ TRỌNG LÀ MỘT THANH NIÊN HỌAT ĐỘNG CÁCH MẠNG, BỌN THỰC DÂN TRA TẤN ANH RẤT TÀN BẠO. NHỮNG NGÓN ĐÒN ÁC LIỆT NHẤT BỔ XUỐNG ĐẦU NGƯỜI THANH NIÊN ĐẦY DŨNG KHÍ. BẠO LỰC KHÔNG KHUẤT PHỤC NỔI ANH. CHÚNG QUAY SANG DỤ DỖ, MUA CHUỘC, DỬ MỒI, NÀO LÀ CHO SANG PHÁP DU HỌC, QUYỀN CAO CHỨC TRỌNG, VỢ ĐẸP, NHÀ LẦU... CHÚNG CÀNG KHÔNG KHAI THÁC GÌ HƠN LÀ NHẬN ĐƯỢC SỰ IM LẶNG, KHINH BỈ. DÙ RẤT TỨC TỐI NHƯNG BỌN THỰC DÂN RẤT KIÊNG NỂ LÝ TỰ TRỌNG, GỌI ANH LÀ “ÔNG NHỎ”. RỒI CHÚNG PHẢI ĐƯA ANH RA XỬ TRƯỚC TÒA. KHI LUẬT SƯ BÀO CHỮA CHO ANH NÓI RẰNG BỊ CAN CHƯA ĐẾN TUỔI THÀNH NIÊN NÊN HÀNH ĐỘNG THIẾU SUY NGHĨ, “ÔNG NHỎ” ĐÃ GẠT PHẮT: “TÔI HÀNH ĐỘNG KHÔNG PHẢI KHÔNG SUY NGHĨ. TÔI LÀM VÌ MỤC ĐÍCH CÁCH MẠNG. TÔI CHƯA ĐẾN TUỔI THÀNH NIÊN THẬT, NHƯNG TÔI ĐỦ TRÍ KHÔN ĐỂ HIỂU RẰNG CON ĐƯỜNG CỦA THANH NIÊN CHỈ CÓ THỂ LÀ CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG CHỨ KHÔNG THỂ LÀ CON ĐƯỜNG NÀO KHÁC”. BỌN THỰC DÂN LỒNG LỘN TỨC TỐI. CHÚNG KẾT ÁN TỬ HÌNH. TRỞ LẠI NGỤC TÙ ĐỂ CHỜ NGÀY RA PHÁP TRƯỜNG, LÝ TỰ TRỌNG VẪN BÌNH TĨNH, HÀNG NGÀY TẬP THỂ DỤC VÀ ĐỌC TRUYỆN KIỀU. NGÀY 2/11/1931, MẶC DÙ BỊ DƯ LUẬN CẢ NƯỚC VÀ QUỐC TẾ KỊCH LIỆT PHẢN ĐỐI, BỌN THỰC DÂN BẤT CHẤP SỰ SAI TRÁI VỀ CÁI ÁN TỬ HÌNH CHO MỘT THANH NIÊN CHƯA ĐỦ TUỔI, ĐÃ THI HÀNH ÁN. TRƯỚC KHI CHẾT LÝ TỰ TRỌNG CÒN HÁT VANG BÀI QUỐC TẾ CA. NĂM ĐÓ ANH MỚI 17 TUỔI. Tô Vĩnh Diện ( hi sinh năm 29 tuổi ) Nhưng với quyết tâm "đánh chắc, thắng chắc" hàng trăm tấn pháo và đạn của quân ta đã vượt qua hàng chục dốc cao, vực thẳm áp sát trận địa. Kéo pháo vào, rồi lại kéo pháo ra. Rồi pháo lại vào. Nhiều đoạn đường chỉ còn có sức người là khả năng duy nhất. Những ngón chân bấm vào đá sắc tóe máu, những làn dây tời đỏ, bầm vai chiến sĩ. Bánh pháo nhích lên từng đoạn, những con chặn được lao tới Mỗi thử thách bất ngờ đặt ra - dẫu là đột ngột nhất - vẫn có người, dường như được chuẩn bị để giải quyết. Những thử thách của chiến tranh càng khốc liệt và chớp nhoáng hơn. Một lỗ châu mai địch, tưởng tắt ngấm, bỗng điên cuồng dội lựa vào xung kích, một khẩu liên thanh bị gãy càng khi giặc đang ồ ạt xông lên... Lần này, khẩu pháo đang xuống dốc. Xuống dốc càng thẳng và nguy hiểm hơn cả lên dốc. Những đôi mắt chăm chú, những thân hình trai tráng gồng lên, những bắp chân phồng lên ghìm vào mặt đất thoai thoải. Tiếng chim rừng nghe trong trẻo như một mảng xanh trời. Lá xanh sắc mùa xuân vẫn che kín con đường chênh vênh của pháo. Bỗng - sợi dây tời răng rắc vặn và rạn đứt. Một tiếng thét khô khan. Khẩu pháo cứ tụt dần xuống. Mọi người nhắm mắt lại: thôi đành hy sinh khẩu pháo. Một khẩu súng lớn lúc này đáng quý biết bao nhiêu. Nhưng không còn cách gì cứu vãn. Không ai có thể nghĩ ngay cách cứu khẩu pháo chỉ trong vài giây phút nữa sẽ vỡ tan trong vực thẳm. Nhưng sao lại, khẩu pháo bỗng chồm tới, quặt ngang một chút rồi dừng hẳn? Phúc quá, chắc là nó gặp một vật chắn bất ngờ nào đó? Vài ba giây sửng sốt, lặng đi, chiến sĩ bỗng ùa tới khẩu pháo. Và họ thấy ngay vật chắn đó. Không một tiếng kêu rên. Một nụ cười méo mó trên đôi môi tóe máu. Chính tấm thân trai trẻ đó lao vào bánh pháo, ghìm nó lại và buộc nó rẽ ngang và dừng lại. Tấm áo trấn thủ đang đỏ dần màu máu... Không ai có thể biết người chiến sĩ nghĩ gì trong giây phút ấy. Người ta chỉ biết rằng không có anh chắc chắn là khẩu pháo sẽ không được góp sức vào chiến dịch lịch sử vĩ đại làm cho cái thung lũng Điện Biên trở thành đỉnh cao sáng ngời. Để cho những cái tên đơn sơ nhất bỗng nên thơ và lan truyền vượt ra ngoài biên giới. Trong viện bảo tàng quân đội - hiện vật về anh chỉ còn lại duy nhất tấm áo trấn thủ bạc thếch, với một tấm biển còn ghi dòng chữ: áo trấn thủ của đồng chí Tô Vĩnh Diện mặc trong lúc lấy thân mình chèn pháo, tháng 12-1953. Cù Chính Lan Mở đầu cuộc đời Cù Chính Lan cô đọng và giản dị giống như một nhân vật hiền lành trong câu chuyện cổ tích. Cậu bé nghèo hoan hỉ đón cách mạng và cuộc đời mới với tất cả sự say mê, hồn nhiên, sôi nổi của tuổi 16. Cù Chính Lan xin vào Đoàn Thanh niên Cứu quốc và đêm đêm tới lớp bình dân học chữ. Năm 1948 - chuyển sang đơn vị chiến đấu, là tiểu đội trưởng tiểu đội liên lạc, lập công xuất sắc - anh được kết nạp vào Đảng Cộng sản Việt Nam. Cũng năm này, ạnh đã nổi tiếng khắp Đại đoàn 304, với danh hiệu vẻ vang, mang vẻ thần thoại: "Anh hùng tay không đánh giặc" - Và được tặng thưởng huân chương chiến công hạng nhì. Đấy là vào một ngày đi công tác độc lập. Cù Chính Lan bỗng gặp một đơn vị đang bố trí chuẩn bị đánh địch. Cũng vừa lúc đó địch tiến vào trận địa, anh đã xin được cùng đơn vị bạn chiến đấu. Vũ khí phải tự túc, sẵn con dao trong tay, anh khôn khéo nắm thời cơ và dũng mãnh lao đuổi theo một tên giặc vác tiểu liên. Vừa đuổi, anh vừa la hét và vung lưỡi dao lấp loáng. Tên lính địch hoảng hốt, chưa biết xử trí ra sao, đã bị anh giật mất súng, đành ngoan ngoãn giơ tay lên đầu. ở trận này đã thấy vóc dáng một Cù Chính Lan bất tử, với khuôn mặt hăm hở, quyết liệt, với bước chân rắn chắc, và bao trùm là ý chí tiến công của cả thế hệ trẻ. Anh - ngay trận đầu đã tiêu biểu cho lối đánh của cả dân tộc. Con đường số 6 hiện ra trong tưởng tượng của chúng ta vào một ngày mùa đông năm 1951. Và Cù Chính Lan với cái áo trấn thủ màu nâu đã bạc trắng (di vật duy nhất để tại Viện bảọ tàng quân đội) đang bố trí tiểu đội súng máy của mình. Bọn địch muốn tìm mọi cách chiếm đoạn đường huyết mạch của ta. Tiểu đội súng máy của anh đã diệt 2 đại đội địch. Lúc ấy viện binh địch tới cứu đồng bọn đang bị truy kích. Chiếc xe tăng đi đầu, gắn súng máy, cứ lừng lững tiến, xả đạn vào quân ta. Súng máy của ta bắn trả nhưng không ăn thua gì. Thế ... ïn kia chỉ cần một viên đạn ghim trúng anh. Cù Chính Lan chủ động đuổi đánh. Và chính lý tưởng đó mang tính thần thoại. Nó bất ngờ cả với kẻ địch vốn ỷ vào vũ khí. Tin chắc đã diệt xong anh chiến sĩ (hoặc chí ít cũng bẻ gãy ý muốn săn đuổi của anh) bọn lính xe tăng chừng đang khoan khoái sau phút giấy căng thẳng. Chúng đâu ngờ chính giây phút đó, Cù Chính Lan đã nhảy bám trên xe và đang bò lần đến chiếc cửa tròn mở rộng. Quả lựu đạn xì khói trên tay anh đến thời kỳ khắc chín muồi nhất, anh nhoai người đưa nó vào trong lỗ tròn. Một bàn tay rắn chắc, nắm lấy tay anh đ̣nh đẩy ra. Quả lựu đạn đã nóng bừng. Mỗi tích tắc khắc nghiệt và thử thách. Lựu đạn đã xì khói xanh. Bàn tay lông lá bỗng mềm oặt ra. Chúng rú lên. Cù Chính Lan vừa kịp rút tay ra, người anh đã bay bổng dập xuống một bụi cây lúp xúp bên đường. Anh chỉ kịp nhìn thấy chiếc xe tăng chìm trong khói đen. Nhớ tới Cù Chính lan là nhớ tới người anh hùng đuổi đánh và diệt xe tăng địch. Nhưng những trang thần thoại về anh chưa hết. Và mỗi dòng chữ trong đó đều thấm đượm tinh thần: sẵn sàng chết cho tự do và độc lập của Tổ quốc. Gặp địch là đánh. Tay không đuổi địch cướp súng. Dẫu địch có xe tăng cũng không cho chúng chạy thoát. Sau này trận Gô Tô, người "anh hùng đánh xe tăng" đã viết xong cuộc đời thần thoại của mình. Gô Tô là cứ điểm phòng ngự kiên cố, có năm lớp dây thép gai bao quanh. Gãy một cánh tay, anh vẫn tiếp tục ôm bộc phá lên phá tiếp. Lô cốt thứ nhất bị diệt, lao lên lô cốt thứ hai, cánh tay thứ hai của anh lại bị đạn lớn dập nát. Cù Chính Lan vẫn tiếp tục chiến đấu trong những giây phút gay go nhất. Khi lô cốt thứ hai bị phá tung thì mảnh đại bác địch lại tiện đứt một chân của Lan. Anh đã trút hơi thở cuối cùng trên tay đồng đội trong niềm kính phục yêu mến của mọi người. Thần thoại về anh bắt đầu bằng những dòng giản dị. Ngày xửa ngày xưa, ở miền đất kia, có một cậu bé nhà nghèo, phải đi làm thuê để kiếm ăn lần hồi... Anh băng băng sải những bước chân dài, phía trước chiếc xe tăng địch cuống cuồng bỏ chạy. Khuôn mặt trẻ trung hồng đỏ và đẫm mồ hôi. Tấm áo trấn thủ màu nâu đã sờn, với những ô quả trám đơn giản, như đang bay lên trên con đường đỏ... Bay lên, và cao lớn, bước chân của anh, vóc dáng của anh. Bay lên là sâu đậm, vóc dáng anh trong ý tưởng của mỗi con người tuổi trẻ. Bay bổng và diệu kỳ như mùa xuân tuổi trẻ - Vĩnh viễn. VÕ THỊ SÁU ( HI SINH NĂM 16 TUỔI ) KHI VỪA MƯỜI HAI TUỔI, SÁU ĐÃ ĐƯỢC NGƯỜI ANH TRAI NÓI CHO NGHE VỀ CÁCH MẠNG, ĐỔI HỌ NGUYỄN THÀNH HỌ VÕ ĐỂ DỄ THAM GIA CÁC HOẠT ĐỘNG. LÚC ẤY NHỮNG CẢNH GIẶC PHÁP VÀ BỌN TAY SAI HÀ HIẾP, BẮT BỚ, GIẾT HẠI ĐỒNG BÀO Ở NGAY QUÊ HƯƠNG HOẶC CÁC VÙNG LÂN CẬN, LÀM CHỊ SÁU ĐÃ SỚM CĂM THÙ LŨ GIẶC DÃ MAN. SÁU XIN ANH CHO THEO LÊN CHIẾN KHU, CÓ CÔNG TÁC NÀO PHÙ HỢP SỨC VÓC THÌ NHẬN LÀM. KHÔNG NGỜ VIỆC ĐẦU TIÊN CHỊ THỰC HIỆN LẠI VÔ CÙNG NGUY HIỂM. CHỊ NHẬN TRÁI LỰU ĐẠN, ĐEM LỌT VỀ QUÊ HƯƠNG ĐẤT ĐỎ, THỪA DỊP THUẬN LỢI, QUẲNG TRÚNG MỘT TÊN QUAN BA PHÁP VÀ MẤY CHỤC TÊN LÍNH KHÁC. TIẾNG NỔ ĐANH GỌN ĐÃ GIẾT CHẾT NGAY TÊN QUAN BA, CÒN BỌN LÍNH BỊ THƯƠNG HẦU HẾT. HỒI ẤY, CÔ BÉ VÕ THỊ SÁU MỚI 14 TUỔI. TIN TƯỞNG SÁU CÓ THỂ LÀM TỐT CÁC VIỆC KHÁC, ĐOÀN THỂ ƯNG THUẬN CHO CHỊ Ở LẠI BÀ RỊA VỚI NHIỆM VỤ DÒ LA TÌNH HÌNH ĐỊCH. CHỊ CÒN TÌM CÁCH PHỤ GIÚP VIỆC TIẾP TẾ MỌI MẶT CHO CHIẾN KHU. Ở LÀNG CHỊ CÓ TÊN CAI TỔNG TÊN TÒNG, LÀ MỘT TÊN TAY SAI BÁN NƯỚC KHÉT TIẾNG GIAN ÁC, HÃM HẠI DÂN LÀNH, GÂY BAO TANG TÓC. CHỊ VÕ THỊ SÁU LẠI NHẬN LỰU ĐẠN, QUYẾT TÂM CHO NỔ GIẾT NÓ. NHƯNG LẦN NÀY CHỊ BỊ VÒNG VÂY CỦA GIẶC THÍT CHẶT. CHỊ BỊ BẮT TẠI TRẬN. ĐÓ LÀ NĂM 1950. BẮT ĐƯỢC CHỊ SÁU, GIẶC MỪNG LẮM, LUÔN LUÔN THAY ĐỔI NƠI GIAM VÀ TIẾN HÀNH CÁC CUỘC TRA HỎI, ĐÁNH ĐẬP TÀN NHẪN, CỐT KHAI THÁC ĐƯỢC ĐỊA ĐIỂM, NHÂN SỰ CỦA CÁC TỔ CHỨC CÁCH MẠNG. NHƯNG ĐÓ LÀ MỘT NGƯỜI CON GÁI KHÔNG DỄ LUNG LẠC MẶC DÙ CHÚNG TÀN BẠO, NHAM HIỂM HẾT MỨC. CUỐI CÙNG, KHÔNG CHỊU NỔI, GIẶC KẾT ÁN TỬ HÌNH, ĐÀY CHỊ RA CÔN ĐẢO ĐỢI NGÀY XỬ BẮN. NHỮNG NGÀY Ở ĐẢO CÔN SƠN, CHỊ HOÀN TOÀN BÌNH THẢN, KHÔNG LỘ MỘT GIÂY PHÚT NÀO LO ÂU, BUỒN NẢN. CHỊ LUÔN NÓI VỚI CÁC ĐỒNG CHÍ BỊ GIAM CẦM Ở NGỤC TÙ KHỦNG KHIẾP ẤY NIỀM TIN VÀO TIỀN ĐỒ TẤT THẮNG CỦA CÁCH MẠNG VIỆT NAM. SỚM NGÀY PHẢI RA PHÁP TRƯỜNG, VÕ THỊ SÁU CÀI HOA LÊN MÁI TÓC VÀ HÁT MỘT BÀI CA YÊU NƯỚC. CHỊ CƯƠNG QUYẾT KHÔNG ĐỂ BỌN LÍNH TỚI GẦN BỊT VẢI LÊN MẮT CHỊ. NGƯỜI CON GÁI ĐẤT ĐỎ HIÊN NGANG NHÌN THẲNG VÀO CÁC HỌNG SÚNG ĐANG NHẰM VÀO CHỊ MÀ HÔ LỚN: -VIỆT NAM HOÀN TOÀN ĐỘC LẬP VÀ THỐNG NHẤT MUÔN NĂM! -HỒ CHỦ TỊCH MUÔN NĂM! Nguyễn Thái Bình ( hi sinh năm 24 tuổi ) Nguyễn Thái Bình đẹp trong sự lựa chọn. Anh còn rất đẹp cả trong cách thực hiện sự lựa chọn đó. Anh đã thực hiện sự lựa chọn đúng đắn ấy bằng cả trái tim đầy nhiệt huyết, bằng nhựa sống sôi sục của tuổi thanh niên. Với tất cả các hình thức phong phú và sôi động, với tất cả tâm hồn tha thiết và trẻ trung, anh đã công bố sự lựa chọn của mình một cách công khai, nồng nhiệt, ngay giữa lòng kẻ thù dân tộc, ngay trên đất Mỹ. Nhiệt tình sôi sục và lý tưởng ngời sáng của Nguyễn Thái Bình chính là một vũ khí vô địch, nó có sức nổ dây chuyền sang những người Mỹ, thức tỉnh lương tri người Mỹ. Chiến công của anh trên mặt trận này làm kẻ thù hoảng sợ. Chính vì vậy, chúng đã hèn hạ sát hại anh. Năm phát súng của một tên sĩ quan an ninh Mỹ đều nhằm vào trái tim Nguyễn Thái Bình. Bởi vì, trong thư ngỏ gửi tổng thống Mỹ, anh đã viết: "Thưa ông tổng thống, để tàn phá, giết chóc, đất phá ở Việt Nam cũng như ở Đông Dương, ông nắm trong tay tất cả những vũ khí tối tân, giết người hiệu nghiệm nhất (hóa học, sinh vật, điện tử), còn trong cuộc chiến đấu vì tình thương yêu, vì hòa bình và công lý, tôi chỉ có lòng tin vào nhân loại... Hiện nay, quả bom duy nhất của tôi là trái tim của tôi. Trái tim này có thể nổ vì tôi chấp nhận sự hy sinh vì đại nghĩa, để kêu gọi tình thương yêu để khôi phục mềm tin của con người vào công lý, để thức tỉnh lương tâm của kẻ thù..." Trái tim Nguyễn Thái Bình, sự lựa chọn của Nguyễn Thái Bình còn tỏa sáng mãi trong tâm hồn chúng ta... NGUYỄN VĂN TRỖI ( HI SINH NĂM 24 TUỔI ) ANH HÙNG NGUYỄN VĂN TRỖI QUÊ Ở XÃ THANH QUÍT, HUYỆN ĐIỆN BÀN, TỈNH QUẢNG NAM. MẸ ANH CHẾT SAU TRẬN CÀN CỦA GIẶC PHÁP NĂM ANH MỚI 3 TUỔI. CÒN CHA BỊ TÂY BẮT. ANH SỐNG NHỜ VÀO BÁC VÀ ANH CHỊ. ĐẾN NĂM 15 TUỔI, ANH RA ĐÀ NẴNG Ở NHÀ NGƯỜI ANH, TÌM VIỆC LÀM NUÔI THÂN. NHƯNG ANH TRỖI SỢ ANH CHỊ GÁNH THÊM VIỆC NUÔI MÌNH SẼ GẶP NHIỀU KHÓ KHĂN HƠN NÊN TRỐN ANH CHỊ VAÒ SÀI GÒN TÌM CÁCH MƯU SINH. MỚI ĐẦU ANH ĐẠP XÍCH LÔ. SAU NHỜ NGƯỜI BÁC HỌ, ANH XIN HỌC ĐƯỢC NGHỀ THỢ ĐIỆN. CÓ NGHỀ, VÀO XƯỞNG LẠI BỊ CHỦ TRẢ ÍT LƯƠNG, ANH BỎ SANG XƯƠNÛG KHÁC. ĐẾN XƯỞNG NGỌC ANH LÀ XƯỞNG MÁY THỨ BA, VIỆC LÀM MỚI TẠM ỔN. TRONG PHONG TRÀO ĐẤU TRANH CỦA NHÂN DÂN SÀI GÒN, ANH ĐƯỢC ĐẢNG GIÁC NGỘ VÀ ĐƯỢC KẾT NẠP VÀO ĐOÀN THANH NIÊN. ANH LÀ MỘT CHIẾN SĨ GIẢI PHÓNG TRONG ĐƠN VỊ BIỆT ĐỘNG BÍ MẬT CỦA SÀI GÒN. ANH NHẬN NHIỆM VỤ ĐẶT MÌN Ở CẦU CÔNG LÝ ĐỂ GIẾT MAC NAMARA, BỘ TRƯỞNG BỘ QUỐC PHÒNG MỸ, SANG SÀI GÒN. LÚC ĐÓ, ANH NGUYỄN VĂN TRỖI ĐANG CHUẨN BỊ CƯỚI VỢ. TỔ CHỨC BIẾT VIỆC XÂY DỰNG GIA ĐÌNH CỦA ANH, MUỐN ANH HƯỞNG THỜI GIAN HẠNH PHÚC NHỮNG NGÀY MỚI CƯỚI. NHƯNG ANH XIN NHẬN BẰNG ĐƯỢC NHIỆM VỤ. THẾ LÀ NGAY TRONG NHỮNG NGÀY ĐẦU LẬP GIA ĐÌNH, TUY RẤT THƯƠNG VỢ, ANH VẪN LAO VÀO CHUẨN BỊ KẾ HOẠCH ĐẶT MÌN GIẾT MAC NAMARA, ĐI THỊ SÁT MIỀN NAM VIỆT NAM. GẦN ĐẾN LÚC THÀNH CÔNG, NGÀY 9/5/1964 ANH BỊ BẮT. CHÚNG ĐÁNH ANH TÀN NHẪN BẰNG MỌI CỰC HÌNH ĐỂ TÌM RA MANH MỐI CƠ SỞ TA, NHƯNG ANH KHÔNG KHAI. ANH TỰ NHẬN:”CHÍNH TÔI ĐÃ TỔ CHỨC GIẾT MAC NAMARA, NGOÀI RA KHÔNG CÒN AI KHÁC”. CHÚNG ĐEM CHỊ PHAN THỊ QUYÊN, VỢ ANH, LẠI GẶP ANH. NHƯNG ANH KHẢNG KHÁI NÓI’”CÒN THẰNG MỸ THÌ KHÔNG AI CÓ HẠNH PHÚC NỔI CẢ”. BỌN TAY SAI LẤY CUỘC SỐNG XA HOA SUNG SƯỚNG RA ĐỂ MUA CHUỘC ANH. ANH KHINH BỈ MẮNG:”SỐNG NHƯ CÁC NGƯỜI, TÔI KHÔNG SỐNG NỔI. SỐNG NHƯ THẾ THÀ CHẾT CÒN HƠN”. CHÚNG HỎI: -THẾ ANH MUỐN GÌ? ANH TRẢ LỜI” -TAO MUỐN GIẾT HẾT BỌN MỸ, TAO MUỐN MIỀN NAM ĐƯỢC GIẢI PHÓNG. CUỐI CÙNG CHÚNG KẾT ÁN TỬ HÌNH VÀ ĐỊNH NGÀY ĐƯA ANH RA XỬ BẮN. ĐỘT NHIÊN CÓ TIN DU KÍCH VENEZUELA BẮT ĐƯỢC TRUNG TÁ TÌNH BÁO MỸ SMOLEN VÀ BÁO CHO TỔNG THỐNG MỸ JOHNSON ĐÒI ĐỔI MẠNG CHO ANH TRỖI. HỌ DỌA:”NẾU Ở VIỆT NAM XỬ BẮN ANH TRỖI THÌ MỘT GIỜ SAU Ở VENEZUELA QUÂN DU KÍCH SẼ XỬ BẮN TRUNG TÁ MỸ”. MỸ ĐÀNH PHẢI RA LỆNH CHO CHÍNH QUYỀN SÀI GÒN HÕAN NGÀY HÀNH HÌNH ANH TRỖI”. NHƯNG KHI DU KÍCH VENEZUELA THẢ TRUNG TÁ SMOLEN THÌ CHÚNG LẬT LỌNG, VỘI VÀNG XỬ BẮN ANH TRỖI. NGÀY 15/10/1964, KHI RA PHÁP TRƯỜNG, ANH RẤT BÌNH THẢN, ĐÀNG HOÀNG. ANH VẠCH TRẦN TỘI ÁC XÂM LƯỢC CỦA GIẶC MỸ TRƯỚC CÁC NHÀ BÁO. CÓ NGƯỜI HỎI ANH:”CÓ TIẾC GÌ TRƯỚC CÁI CHẾT?”. ANH NÓI:”TÔI CHỈ TIẾC CHƯA GIẾT ĐƯỢC MAC NAMARA”. CHÚNG ĐỊNH BỊT MẮT ANH. ANH GIẬT PHĂNG BĂNG ĐEN RA VÀ NÓI:”KHÔNG, PHẢI ĐỂ TÔI NHÌN MẢNH ĐẤT NÀY, MẢNH ĐẤT THÂN YÊU CỦA TÔI”. TRƯỚC KHI CHẾT, ANH CÒN HÔ TO: -ĐẢ ĐẢO BỌN XÂM LƯỢC MỸ VÀ TAY SAI! -VIỆT NAM MUÔN NĂM! -HỒ CHÍ MINH MUÔN NĂM! CÂU “HỒ CHÍ MINH MUÔN NĂM” ANH HÔ ĐẾN 3 LẦN. BÁC HỒ, VỊ LÃNH TỤ VĨ ĐẠI CỦA CHÚNG TA ĐÃ GHI TRÊN BỨC ẢNH ANH TRỖI: ”VÌ TỔ QUỐC, VÌ NHÂN DÂN, LIỆT SĨ NGUYỄN VĂN TRỖI ĐÃ ANH DŨNG ĐẤU TRANH CHỐNG ĐẾ QUỐC MỸ ĐẾN GIÂY PHÚT CUỐI CÙNG. CHÍ KHÍ LẪM LIỆT CỦA ANH HÙNG NGUYỄN VĂN TRỖI LÀ MỘT TẤM GƯƠNG CÁCH MẠNG SÁNG NGỜI CHO MỌI NGƯỜI YÊU NƯỚC, CHO CÁC CHÁU HỌC TẬP”.
Tài liệu đính kèm: